Cây cam ngọt của tôi là một cuốn tiểu thuyết cảm động khai thác yếu tố tâm lý trẻ em, được viết bởi nhà văn người Brazil, José Mauro.
Đây là cuốn sách vô cùng nổi tiếng ra đời vào cuối thập niên 60, thời kỳ mà nền văn học châu Mỹ La Tinh tạo ra những cơn sốt và bắt đầu lan tỏa ra khắp thế giới. Từ đó đến nay hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, nhưng cuốn sách vẫn giữ nguyên được sức hút khi đã lấy đi nước mắt của biết bao nhiêu thế hệ độc giả.
Cây cam ngọt của tôi được dịch ra trên 20 ngôn ngữ và đã từng được đưa vào chương trình giảng dạy ở bậc tiểu học của Brazil. Bên cạnh đó, cuốn sách cũng từng được chuyển thể sang thể loại phim truyện bao gồm cả bản truyền hình lẫn bản điện ảnh.
[ điểm cốt lõi ở trong tác phẩm ] : “cây cam ngọt của tôi”
Xuyên suốt cuốn sách là những ký ức về những tháng năm ấu thơ của nhân vật xưng tôi, tên là Zeze. Zeze là một cậu bé thông minh, hiếu động nhưng cũng rất nhạy cảm.
Đáng nhẽ ra với một đứa trẻ thì tuổi ấu thơ phải là khoảng thời gian êm đềm nhất. Nhưng với Zeze thì không. Zeze sinh ra trong một gia đình nghèo khó, đông anh em ở Rio de Janeiro, khi mà cứ đứa lớn lại phải trông nom cho những đứa em nhỏ hơn. Trong hoàn cảnh như vậy thì Zeze cùng với những người anh em khác của mình phải bươn chải từ rất sớm.
Zeze sống theo bản năng bởi vì không có ai dạy dỗ em cả. Những câu nói, những hành động hồn nhiên nhưng vô ý của em vô tình đã làm cho người lớn cảm thấy bị tổn thương. Em không hiểu được nỗi vất vả của người lớn khi phải gánh trên vai gánh nặng của cuộc đời. Và khi người lớn cáu giận, những trận đòn lại trút lên em. Điều đó khiến cho Zeze cảm thấy tủi thân vô cùng.
Thế rồi Zeze cũng đã có được những người bạn thật tốt mang đến cho em những niềm vui. Nhưng cuộc đời nghiệt ngã đã cướp đi của em tất cả. Đối với một đứa trẻ thì những mất mát này quả thực là một cú sốc quá lớn.
Cây cam ngọt của tôi được viết theo lối tự truyện với giọng văn dung dị. Cốt truyện tương đối đơn giản. Bối cảnh diễn ra trong một khoảng không gian không rộng. Tuy nhiên nhân vật chính, là cậu bé chưa đầy 6 tuổi Zeze lại được xây dựng nên bằng những chi tiết hết sức sống động, chân thực, và không một góc khuất. Điều này có được có lẽ là vì tác giả José Mauro cũng đã từng trải qua một thời ấu thơ như thế.
nội dung
Zeze ở độ tuổi lên 5 phải chứng kiến cảnh gia đình gặp khó khăn về kinh tế, khi cha em bị mất việc, còn mẹ em dù bị thoát vị đĩa đệm nhưng vẫn phải đi làm xa. Khi chưa đến trường, Zeze đã biết đọc chữ. Và ước mơ của em sau này là trở thành một nhà thơ với bộ trang phục được thắt kèm với một cái nơ bướm.
Cha mẹ Zeze không có nhiều thời gian ở nhà nên Zeze hay bày trò để chơi cùng với Luis – đứa em bé bỏng mà Zeze vẫn gọi là một vị vua. Bằng một trí tưởng tượng không bờ bến, Zeze đã biến vườn tược thành những vùng đất rộng lớn, những nơi chốn mà chính bản thân Zeze cũng chưa từng đặt chân đến.
Zeze sống rất tình cảm và em luôn biết quan tâm đến người khác. Ngựa gỗ cho Luis. Bông hoa cho cô giáo. Tiền quà sáng cho người bạn gặp phải hoàn cảnh khó khăn hơn em. Sổ bài hát cho chị Gloria. Bao thuốc lá dành cho cha nhân ngày Noel.
Sau khi chuyển đến nhà mới cùng gia đình, Zeze có một thêm một người bạn mới, là cây cam ngọt ở sau nhà tên là Pinkie. Zeze phát hiện ra em có thể trò chuyện với cây cam. Và cây cam có thể biết được mọi chuyện ở trên đời. Điều đó làm cho Zeze cảm thấy vô cùng thích thú.
Nhưng Zeze hay có những trò nghịch dại và đôi khi nói năng chưa được đúng mực cho lắm, đặc biệt là vào những thời khắc nhạy cảm. Đó là lý do khiến em thường xuyên bị những trận đòn. Những lúc như thế Zeze cảm thấy ấm ức và thầm nghĩ, đáng lẽ ra em không nên được sinh ra ở trên đời.
Và có những thời điểm Zeze muốn kết thúc cuộc sống của mình hoặc thậm chí sẽ giết chết người đã làm đau thể xác của em. Em không giết người đó bằng một khẩu súng mà đơn giản chỉ là để người đó chết trong trái tim mình.
May mắn thay, cuối cùng thượng đế đã mang đến cho Zeze một món quà, là người đàn ông người Bồ Đào Nha, người đã dành cho Zeze rất nhiều sự quan tâm, người luôn biết lắng nghe Zeze và yêu thương em bằng một tình yêu thương vô điều kiện. Dù cho những khoảnh khắc như thế trong cuộc đời Zeze thật là ngắn ngủi…
Tác giả José Mauro
José Mauro (tên đầy đủ là José Mauro de Vasconcelos) sinh vào ngày 26 tháng 2 năm 1920, trong một gia đình nghèo ở Rio de Janeiro. Bản thân José mang trong mình hai dòng máu: Ấn Độ và Bồ Đào Nha. Từ khi còn nhỏ, gia đình ông đã di cư đến Natal. Tại đây ông trải qua một tuổi thơ với rất nhiều trò nghịch ngợm.
Đến độ tuổi trưởng thành, ông thi đỗ vào trường Y khoa. Nhưng sau 2 năm ông bỏ học. Sau đó ông kinh qua rất nhiều những công việc khác nhau như: võ sĩ quyền Anh, người mẫu cho hoạ sĩ, chở chuối cho trang trại, bắt cá ở bờ biển Rio de Janeiro, làm giáo viên tiểu học… Mauro có một trí nhớ tuyệt vời, một khả năng kể chuyện điêu luyện. Thêm vào đó, ông có một trí tưởng vô cùng phong phú. Vậy là ở độ tuổi 22 Mauro quyết định ông sẽ phải có trách nhiệm để trở thành một nhà văn.
Tác phẩm đầu tay của Mauro là Banana Brava. Trong suốt hơn 40 năm cầm bút ông đã từng viết nên 20 tác phẩm độc đáo với giọng văn hết sức nhẹ nhàng. Nhưng chừng ấy vẫn là chưa đủ để ghi dấu ấn trong lòng độc giả Brazil. Phải đến khi cuốn “cây cam ngọt của tôi” ra đời, tên tuổi của Mauro mới được khẳng định. Ngoài viết văn Mauro còn tham gia biên kịch, đóng phim và từng đạt được các giải thưởng về diễn xuất. Mauro mất ngày 24 tháng 7 năm 1984. Năm 2015 Google Doodle đã kỷ niệm tri ân ông nhân dịp 95 năm ngày sinh của ông.
25 lượt đọcBài viết mới sẽ tự động gửi vào trong email của bạn
Victor là thợ đánh giá sách. Anh ấy là một người đọc cần mẫn. Giống như mọi người, trí nhớ và trực giác của anh ấy đôi khi cũng có thể sai lầm?! Hãy thông cảm cho anh ấy vì điều này...