Alice ở xứ sở diệu kỳ là một cuốn sách kinh điển được ra đời cách đây hơn 150 năm và được viết bởi một giáo sư toán học người Anh tên là Lewis Carroll.
Trong một buổi chiều nọ, khi trước mặt Lewis là ba vị khách đặc biệt, ba cô con gái của người bạn đồng nghiệp. Chúng muốn Lewis kể cho chúng nghe một câu chuyện. Và thế là “Alice ở xứ sở diệu kỳ” đã ra đời như một món quà mà Lewis muốn dành tặng cho ba cô bé đáng yêu.
Sau khi được xuất bản, cuốn sách nhanh chóng trở nên nổi tiếng và được dịch ra nhiều thứ ngôn ngữ khác nhau trên toàn thế giới. Không dừng lại ở đó, cuốn sách còn được chuyển thể sang nhiều loại hình nghệ thuật khác nhau và có ảnh hưởng rất lớn đến nền văn hoá đại chúng.
[ điểm cốt lõi ở trong tác phẩm ] : Alice ở xứ sở diệu kỳ
Xuyên suốt cuốn sách là chuyến phiêu lưu của một cô bé tên là Alice lạc vào một thế giới kỳ lạ và phi logic nơi có những sinh vật không phải là con người nhưng lại được nhân cách hoá để có thể nói chuyện và hành động như một con người.
Tình tiết câu chuyện diễn ra lộn xộn có vẻ như ngớ ngẩn, tuy nhiên khi suy nghĩ kỹ thì lại thấy nó hoàn toàn hợp lý. Bởi cuối cùng thì xứ sở diệu kỳ cũng chỉ là một giấc mơ của cô bé Alice. Mà đã là một giấc mơ thì chuyện có những chi tiết hoang đường là việc thường tình phải không nào?!
Cách kể chuyện của Lewis trong sáng, hồn nhiên đôi khi tinh nghịch tạo ra cho câu chuyện một bầu không khí vui vẻ. Những nhân vật được Lewis xây dựng vô cùng sinh động đã trở thành những người bạn đồng hành của tuổi thơ nhiều thế hệ.
Nhưng đằng sau một câu chuyện tưởng chừng như là viết cho trẻ con ấy lại là những triết lý nhân sinh mà đôi khi, ngay cả người lớn chúng ta cũng khó lòng có thể trả lời được, rằng: Ta là ai? Tại sao ta ở đây? Ta sẽ đi đâu về đâu?
Nói chung thông qua nhân vật Alice, thông điệp mà chúng ta có thể cảm nhận được ở đây, đó là: Hãy định nghĩa thế giới bên trong của bản thân chứ đừng để thế giới bên ngoài định nghĩa lại chính mình.
Câu chuyện bắt đầu bằng một buổi chiều, Alice trong tâm trạng buồn nản ngồi bên cạnh chị gái đang đọc sách, thì bỗng dưng có một con thỏ trắng vận bộ đồ gile, nhìn vào chiếc đồng hồ với dáng vẻ hớt hải chạy ngang qua.
Vì trí tò mò, Alice chạy theo con thỏ trắng và rơi vào hang thỏ xuyên sâu vào lòng đất. Khi Alice rơi bịch xuống sàn thì thỏ trắng biến mất ở một cánh cửa dẫn đến một vườn hoa tuyệt đẹp. Nhưng cánh cửa quá nhỏ và Alice không thể chui vừa.
Đúng lúc đó, Alice thấy một cái chai ở trên bàn, trên đó có ghi: “Uống tôi đi”. Alice uống nó và ngay lập tức người cô nhỏ lại. Nhưng lúc này Alice chợt nhận ra, tuy người cô có thể đủ nhỏ để chui vừa qua cánh cổng nhưng chìa khoá để mở cánh cổng lại ở trên mặt bàn lại quá cao và cô không thể với tới.
Thấy một chiếc bánh trên đó có ghi: “ăn tôi đi”, Alice có một lập luận logic rằng: nếu chiếc bánh này làm cô nhỏ hơn thì cô có thể chui qua cánh cửa, ngược lại nếu nó làm cô lớn hơn thì cô có thể lấy được chìa khoá ở trên bàn. Alice ăn nó và ngay lập tức người cô trở nên lớn đến mức đầu chạm tới cả trần nhà.
Không biết phải xử trí ra sao, Alice bật khóc. Nước mắt của cô nhiều đến nỗi, cả căn phòng trở thành một suối nước mắt. Đúng lúc đó thỏ trắng chạy tới, thấy Alice nó hoảng quá nên đã đánh rơi găng tay và chiếc quạt. Alice cầm chiếc quạt lên và quạt thử, ngay lập tức người của Alice nhỏ lại đủ để lách qua được cánh cửa.
Alice bơi trong bể nước mắt của chính mình. Ở đó Alice gặp một con chuột. Dòng lũ cũng cuốn trôi lũ chim và thú theo. Tại đây Alice được nghe những bài hát và những câu chuyện hết sức kỳ lạ.
Khi nước rút, Alice tiếp tục đuổi theo thỏ trắng. Thỏ trắng thấy Alice, nhầm tưởng cô là người giúp việc nên đã bảo Alice vào trong nhà lấy cho nó găng tay và chiếc quạt. Alice bước vào trong phòng và thấy một cái chai chứa một chất lỏng nào đó. Cô uống nó và ngay lập tức trở nên to lớn đến nỗi căn nhà cũng không thể chứa nổi. Nhưng may thay, ai đó đã ném những hòn sỏi vào nhà. Những hòn sỏi biến thành kẹo, Alice ăn vào và trở lại như cũ.
Sau khi rời nhà thỏ trắng, Alice đi lang thang trong một khu rừng và gặp sâu bướm. Sâu bướm với thái độ trịch thượng hỏi Alice rằng, cô là ai? Điều đó làm cho Alice hoang mang. Nhưng cũng nhờ sâu bướm mà cuối cùng Alice cũng có thể tự chủ được khả năng to nhỏ của mình nhờ hai miếng nấm ở hai tay.
Tiếp đó, Alice đi đến nhà của nữ công tước. Ở đây Alice gặp rất nhiều chuyện kỳ dị. Một người đầu bếp ném đĩa và một đứa bé hình lợn.
Sau đó Alice hỏi đường mèo Cheshire, một con mèo có nụ cười bí hiểm. Alice hỏi mèo là nên đi đường nào? Mèo trả lời, đó là tùy thuộc vào Alice. Alice nói rằng, cô không quan tâm là đi về đâu. Mèo Cheshire trả lời, vậy thì đi đường nào cũng vậy thôi.
Tiếp theo Alice đã có những cuộc nói chuyện lan man với các nhân vật như: thỏ rừng, người làm mũ, giả ba ba, sư tử đầu chim trước khi bước vào khu vườn xinh đẹp, vương quốc của những quân bài. Ở đây Alice chơi trò Croquet với nữ hoàng Q cơ và bị kết án.
Tác giả Lewis Carroll
Lewis Carroll, tên thật là Charles Lutwidge Dodgson, là một tác giả nổi tiếng người Anh, sinh vào ngày 27 tháng 1 năm 1832 tại Daresbury, Cheshire trong một gia đình có tám người con, trong đó ông là con thứ ba. Cha ông, Charles Dodgson là một mục sư, trong khi mẹ ông, Frances Jane Lutwidge, được biết đến là người luôn kiên nhẫn và tử tế với lũ trẻ.
Lewis Carroll bắt đầu sự nghiệp học thuật của mình tại trường đại học Christ Church, Oxford, nơi ông sau đó trở thành giáo sư toán học. Song song với đó ông còn có sở thích viết thơ, vẽ tranh và niềm đam mê với nhiếp ảnh. Tuy nhiên, tên tuổi của Lewis Carroll chỉ thực sự trở nên nổi tiếng sau khi viết nên tác phẩm Alice ở xứ sở diệu kỳ, xuất bản lần đầu vào năm 1865, và phần tiếp theo là Alice ở xứ sở trong gương.
Lewis Carroll qua đời vào ngày 14 tháng 1 năm 1898 chỉ một vài tuần trước sinh nhật lần thứ 66 của mình. Ông được chôn cất tại nghĩa trang Mount ở Guildford và có một đài tưởng niệm ở góc nhà thờ tại Tu viện Westminster.
14 lượt đọcBài viết mới sẽ tự động gửi vào trong email của bạn
Victor là thợ đánh giá sách. Anh ấy là một người đọc cần mẫn. Giống như mọi người, trí nhớ và trực giác của anh ấy đôi khi cũng có thể sai lầm?! Hãy thông cảm cho anh ấy vì điều này...