Chúa Ruồi – Sự Tha Hóa Và Lời Cảnh Tỉnh Đến Thế Giới Văn Minh

Chúa Ruồi là một tác phẩm văn học kinh điển viết về chủ đề sinh tồn trên hoang đảo. Nhưng đây không phải là một câu chuyện theo motif mà nhân vật chính, sau bao nhiêu cố gắng, nỗ lực đã thành công trong việc cải tạo tự nhiên để sống sót trở về. Đây là một câu chuyện giả tưởng bàn đến bản chất của con người trong điều kiện xã hội trở nên hoang dã. 

Cuốn sách được viết bởi William Golding dựa trên những trải nghiệm thực tế đầy “ám ảnh” mà ông đã từng kinh qua trong suốt cuộc thế chiến lần thứ hai: sự tàn bạo mà những con người được xem là “văn minh” có thể gây ra cho nhau?!

Tác phẩm đặt ra vấn đề muôn thuở đối với nhân loại, đó là câu hỏi: cuối cùng thì bản chất của con người là thiện hay ác? Quan điểm của William Golding trong “chúa Ruồi” là rất rõ ràng. Ông khẳng định bản chất của con người là ác và những ai còn tin vào bản chất thiện trong con người thì thực sự quá ngây thơ. Tất nhiên, đây dù sao cũng chỉ là một góc nhìn…

Năm XB2020
Trọng lượng (gr)350
Kích Thước Bao Bì20.5 x 13 cm
Số trang326
Hình thứcBìa Mềm

[ điểm cốt lõi ở trong tác phẩm ] : “Chúa Ruồi”

 Xuyên suốt cuốn sách là bối cảnh của cuộc chiến tranh nguyên tử, một chiếc máy bay chở một đám trẻ đi sơ tán, bị rơi xuống một hòn đảo hoang, không lấy một bóng người. Đám trẻ này có độ tuổi rơi vào khoảng từ 6 đến 12. Ban đầu cuộc sống trên đảo dường như khá quy củ khi được đám trẻ thiết lập giống như xã hội của người lớn trên đất liền. Nhưng dần dần, sự đối lập trong đường lối đã đẩy đám trẻ phân cực thành hai phe. Để rồi cuối cùng, sự tha hóa tột độ đã biến những đứa trẻ trở nên tàn ác, nỡ ra tay sát phạt lẫn nhau. 

Chúa Ruồi là một tác phẩm mà trong đó bao hàm rất nhiều những biểu tượng ẩn dụ. Qua đó chúng ta thấy được, mặt tối trong tâm hồn con người chỉ được bộc lộ ra khi xã hội không còn đủ khả năng để duy trì đạo đức và luật lệ. Dù không khí của chuyện có vẻ như u ám, nhưng đây là cuốn sách mà bất cứ người trưởng thành nào cũng cần phải đọc. Đọc để có ý thức trong việc xây dựng một xã hội tương lai tốt đẹp hơn, và tránh việc, lại đi nhầm vào những vết xe đổ của quá khứ. 

[ bàn về nội dung ]

Đầu câu chuyện là vụ máy bay rơi và sự xuất hiện của hai đứa trẻ là Ralph và Piggy. Chúng tìm thấy một chiếc tù và bằng vỏ ốc. Và khi tiếng tù và cất lên, những đứa trẻ nghe thấy và tụ họp lại quanh hai đứa trẻ đang thổi tù và. Đám trẻ nhanh chóng bầu ra Ralph, đứa trẻ có khí chất nhất trong đám làm thủ lĩnh. Ralph là biểu tượng của “trật tự”. Đi với Ralph như hình với bóng có Piggy, là người cố vấn cho Ralph. Piggy là đứa trẻ yếu ớt, đeo kính, và thỉnh thoảng lại bỏ kính ra để lau. Bởi thế Piggy chính là biểu tượng của “tầm nhìn”.

Ralph đề ra nguyên tắc, bất cứ đứa trẻ nào cầm chiếc tù và bằng vỏ ốc cũng đều có quyền phát biểu ý kiến của mình, và mỗi đứa trong đám trẻ, tùy vào khả năng đều sẽ được giao cho một công việc nhất định. Do đó chiếc tù và bằng vỏ ốc chính là biểu tượng của chế độ “dân chủ”.

Đường lối của Ralph là cố gắng làm sao để đám trẻ có thể thoát ra khỏi hòn đảo hoang. Để làm được điều này, Ralph ưu tiên việc tạo ra và duy trì một ngọn lửa có khói bốc lên, làm dấu hiệu để người lớn đến cứu. Ngọn lửa từ cái kính của Piggy chính là biểu tượng của niềm “hy vọng”, hướng tới “tương lai”.

Trong đám trẻ có một đứa trẻ khác, tên là Jack cũng muốn làm thủ lĩnh. Jack có đường lối đi ngược lại với Ralph, khi cố gắng tập trung vào việc săn heo để có thể cải thiện cuộc sống “hiện tại” trên hoang đảo. Jack chính là biểu tượng của sự “hỗn loạn”. Khi nhóm của Jack giết được con heo đầu tiên thì đó cũng chính là thời điểm đánh dấu sự khởi đầu của quá trình “tha hóa”.

Một biến cố xảy ra trên hoang đảo gây ra nỗi hoang mang cho đám trẻ, đó là tin đồn về sự xuất hiện của một vật thể được phỏng đoán là một con ác thú. Đám trẻ vì quá sợ nên không ai dám tới gần, chỉ dám cúng tế từ xa con ác thú “tưởng tượng” bằng một cái đầu heo do chúng săn được, treo trên một cái cọc. Trong đám chỉ có Simon là đứa trẻ duy nhất đủ can đảm đến tận nơi để xem chuyện gì đã thực sự diễn ra? Và Simon đã phát hiện ra con “ác thú” mà đám trẻ kinh hãi thực chất chỉ là một bộ xương của người phi công bị treo trên một cành cây. Cái đầu heo bị bu đầy ruồi, chính là biểu tượng của “cái ác” trong mỗi con người. Còn Simon chính là biểu tượng của “sự thật”. Khi Simon quay về thì bị đám trẻ đánh chết trong một đêm cuồng loạn quanh đống lửa, khi chúng tưởng chính Simon là con ác thú?!

Phe của Ralph, sau đó chỉ còn lại 4 đứa trẻ là: Ralph, Piggy, cùng hai anh em sinh đôi là Sam và Erics, vẫn kiên trì trong việc duy trì ngọn lửa vào buổi sáng, trong khi vẫn phải phụ thuộc vào nguồn thức ăn đến từ nhóm đi săn, phe của Jack. Phe của Jack sau đó, một cách trắng trợn đã cướp đi cái kính tạo ra lửa của Piggy. Khi phe của Ralph đi đòi lại cái kính thì Roger đã đẩy một hòn đá giết chết Piggy và làm cho chiếc tù và bằng vỏ ốc vỡ tan. Roger ở đây chính là biểu tượng của “bạo lực”. Và khi chiếc tù và bằng vỏ ốc vỡ tan, đó là lúc chế độ “dân chủ” được thay thế hoàn toàn bằng chế độ “chuyên chế”. Sam và Erics bị ép phải đi theo phe của Jack. Ralph thì phải trốn chạy vì bị phe của Jack đốt cả cánh rừng để truy lùng, cho đến khi người lớn thấy được đám cháy và đến giải cứu kịp thời. Đám trẻ cuối cùng cũng thoát khỏi hoang đảo nhưng tâm hồn đã không còn lành lặn như xưa vì những “ám ảnh” đeo đẳng đến suốt cuộc đời…

Tác giả William Golding 

William Golding sinh ngày 19 tháng 9 năm 1911 tại Newquay, Cornwall, trong một gia đình có cha là giáo viên. Từ nhỏ ông đã có ước mơ trở thành nhà văn. Theo mong muốn của cha, sau khi tốt nghiệp trung học, Golding theo học ngành khoa học tự nhiên tại Cao đẳng Brasenose, Đại học Oxford, nhưng sau đó chuyển sang nghiên cứu Văn học Anh và ngôn ngữ Hy Lạp cổ. 

Sau khi ra trường, ông làm giáo viên vừa tham gia dạy học vừa bắt đầu sự nghiệp viết lách với một tập thơ nhỏ. Tuy nhiên, khi chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ, ông gia nhập hải quân hoàng gia Anh và tham gia nhiều trận đánh quan trọng. Những trải nghiệm trực tiếp về sự tàn bạo của chiến tranh đã ảnh hưởng sâu sắc đến thế giới quan và phong cách sáng tác của ông.

Sau chiến tranh, Golding trở lại với nghề dạy học và tiếp tục viết văn. Năm 1954, ông ra mắt cuốn tiểu thuyết đầu tay và cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất: Chúa Ruồi (Lord of the Flies). Tác phẩm này, ban đầu từng bị nhiều nhà xuất bản từ chối nhưng sau đó lại rất thành công ở Mỹ. Sau Chúa Ruồi, William Golding tiếp tục cho ra đời một loạt tiểu thuyết đào sâu vào bản chất con người như The Inheritors (1955) và The Spire (1964). Sự nghiệp của ông đạt đến đỉnh cao vào thập niên cuối đời khi ông giành được Giải Booker (1980) và đặc biệt là Giải Nobel Văn học (1983). Năm 1988, ông được Nữ hoàng Anh phong tước hiệp sĩ. Ông mất tại nhà riêng năm 1993.

35 lượt đọc

Victor Nguyen
Victor Nguyen

Victor là thợ đánh giá sách. Anh ấy là một người đọc cần mẫn. Giống như mọi người, trí nhớ và trực giác của anh ấy đôi khi cũng có thể sai lầm?! Hãy thông cảm cho anh ấy vì điều này...

Đóng Góp: 63
0 0 bình chọn
Bình Chọn
Theo dõi
Thông báo khi
guest
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận