Robinson Crusoe – Cuộc Sinh Tồn Kỳ Thú Nơi Hòn Đảo Hoang Vắng

12 phút đọc

Robinson Crusoe là một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu sinh tồn kinh điển kể về câu chuyện của một người thủy thủ bị lạc vào một hòn đảo hoang vắng, không một bóng người. Nhưng khi rơi vào hoàn cảnh đó, thay vì tuyệt vọng ngồi chờ chết, người đàn ông đầy nghị lực này đã cải tạo hòn đảo, để biến nơi đây thành một nơi có thể sống được trong suốt hàng chục năm trời.

Cuốn sách được viết bởi nhà văn người Anh là Daniel Defoe dựa trên một câu chuyện có thật. Tuy nhiên nhân vật chính ngoài đời thực thì không được “may mắn” như Robinson ở trong truyện, khi người đàn ông này, lúc được tìm thấy sau một thời gian dài sống trong tự nhiên, đã trở thành “người thú”, quên hết tiếng nói loài người.

Đây là cuốn sách được đánh giá là truyền cảm hứng sống, được xếp hàng thứ 2 trong danh sách 100 tác phẩm tiêu biểu nhất được viết bằng tiếng Anh. Thêm vào đó, cốt truyện cũng đã nhiều lần được chuyển thể thành phim. 

robinson crusoe anh bia
Năm XB2024
Trọng lượng (gr)460
Kích Thước Bao Bì20.5 x 15 x 2.2 cm
Số trang440
Hình thứcBìa Mềm

[ điểm cốt lõi ở trong tác phẩm ] : “Robinson Crusoe”

Xuyên suốt cuốn sách là hành trình của nhân vật Robinson Crusoe, vốn sinh ra trong một gia đình khá giả, nhưng lại có niềm đam mê với biển cả, nên đã quyết định trở thành một thủy thủ. Trong một lần nọ đi biển tới châu Phi, tàu trở Robinson bất chợt gặp một cơn bão khiến thủy thủ đoàn trên con tàu chết hết, chỉ còn mỗi Robinson là còn sống sót và dạt vào một hoang đảo.

Tại đây Robinson Crusoe phải đối mặt với ba vấn đề lớn. Thứ nhất, làm thế nào để có nơi ở, thức ăn và các nhu yếu phẩm cần thiết, tức là nhu cầu tồn tại. Thứ hai, làm thế nào để đối mặt với những nỗi cô đơn giữa một nơi hoang vắng, bốn bề đều là biển cả, tức là nhu cầu xã hội. Thứ ba, làm thế nào để giữ vững được niềm hy vọng trở về với xã hội loài người, tức là nhu cầu ý nghĩa sống.

Truyện được viết theo lời kể của nhân vật chính xưng “tôi”. Cốt truyện đơn giản nhưng cũng có cả những đoạn kịch tính, đặc biệt là ở phần cuối của truyện. Văn phong của truyện trong sáng, truyền tải được nhiều những thông điệp mang tính nhân văn.

[ bàn về nội dung ]

Robinson Crusoe bị trôi dạt vào một hòn đảo hoang. Nhưng may mắn thay, anh không phải bắt đầu trên hòn đảo hoang này với vốn liếng ban đầu là con số 0 tròn trĩnh. Trên thực tế, Robinson đã được kế thừa rất nhiều vật dụng có ích từ con tàu gặp bão, bị kẹt ở phía ngoài khơi.

Trong khoảng thời gian đầu ở trên hòn đảo hoang, Robinson có rượu Rum, bùi nhùi đánh lửa và một chút bánh khô. Những thứ này trước mắt có thể giúp Robinson sống sót được qua ngày. 

Để có thể sinh sống được lâu dài trên hòn đảo, Robinson cần có một nơi trú ẩn an toàn, một nguồn thực phẩm đầy đủ chất dinh dưỡng và một số đồ dùng hữu dụng khác trong sinh hoạt hàng ngày.

Để xây dựng nơi ở, Robinson đã dựng lên một hàng rào bằng gỗ, rào quanh một khu đất trống gần một vách đá. Từ vách đá Robinson đào một cái hang với ý định làm kho chứa những thứ đồ cần thiết trong đó. Đất đá sau khi được đào sẽ đem đi để bồi đắp vào xung quanh hàng rào, giúp nó trở nên vững chắc. 

Hàng rào được thiết kế liền mạch, không có cửa ra vào để phòng ngừa mọi mối nguy hiểm từ bên ngoài. Muốn ra vào chỉ có cách duy nhất là sử dụng thang. Bên trong hàng rào, Robinson dựng một cái lều được căng bằng những miếng bạt làm nơi ăn, ngủ, nghỉ, sinh hoạt…

Ở trên đảo có sẵn rất nhiều dê. Dê được Robinson thuần hoá đem về nuôi nhân giống và sinh sôi. Dê cung cấp thịt và sữa để làm phomat, là những nguồn cung cấp protein thiết yếu. 

Bên cạnh đó, Robinson cũng tìm được ở trên đảo có sẵn rất nhiều trái cây như: nho, chanh… là những loại thực phẩm chứa nhiều vitamin và chất xơ. 

Một điều may mắn nữa là ở trên con tàu bị kẹt ngoài khơi còn giữ lại được lúa giống. Robinson sau nhiều lần thử nghiệm, cuối cùng đã thành công trong việc trồng lúa một năm hai vụ. Từ đó anh có bánh mì để ăn, có thể bổ sung tinh bột. 

Tất nhiên ở trên đảo cũng thường có muỗi gây bệnh sốt rét. Robinson đã sử dụng thuốc lá và rượu Rum để chữa trị cho căn bệnh này.

Để cuộc sống trở nên tiện nghi hơn, Robinson bắt đầu nghĩ đến việc tạo ra những món đồ cần thiết cho cuộc sống. Da dê dùng để làm quần áo. Mỡ dê dùng làm nến. Đất sét được nung lên để làm bát, đĩa, nồi và tẩu hút thuốc… 

Ở trên hoang đảo, Robinson phải đối diện với những nỗi cô đơn. Để không quên tiếng nói, hàng ngày Robinson vẫn viết nhật ký bằng bút, mực và giấy vốn có sẵn tìm được trên tàu. Bên cạnh đó, Robinson cũng nuôi thêm một chú vẹt, một chú chó và hai chú mèo (sau này có thêm cả Thứ Sáu nữa). Robinson tự nhận mình là vua đảo và coi những con vật đó là những thần dân trong vương quốc của mình.

Những năm tháng ở trên đảo, Robinson không ngừng nuôi hy vọng về cái ngày được trở về xã hội loài người. Anh đã đi thăm dò đảo và biết được rằng, nơi anh bị dạt vào đảo lần đầu tiên nằm ở bờ đông của đảo. Ở giữa đảo là núi và những thung lũng mà đi xuyên qua chúng có thể đến được bờ tây. 

Robinson đã đóng hai con thuyền độc mộc. Con thuyền thứ nhất vì quá nặng nên không thể hạ thủy. Con thuyền thứ hai được Robinson thiết kế nhỏ lại và đã giúp Robinson đi về hướng Nam và qua được phía bờ tây của đảo. 

Việc nắm rõ địa hình của đảo cộng với kho súng đạn đầy đủ chính là những yếu tố tiên quyết để sau này, Robinson có thể giành chiến thắng trong cuộc đấu trước những tên thủy thủ nổi loạn, và quay về với thế giới văn minh.

Robinson đã sống trên đảo hoang trong một khoảng thời gian tổng cộng là 28 năm 2 tháng 19 ngày. Thành tựu mà Robinson đạt được ở đây cũng không phải ít. Nhưng những điều này liệu có phải là phi logic? 

Câu trả lời là “không” bởi có 3 lý do có thể kể ra. Thứ nhất, Robinson là một thủy thủ giàu kỹ năng và kinh nghiệm. Anh đã đi biển trong nhiều năm, đã từng kinh qua nhiều những nguy hiểm, thậm chí từng bị bắt làm nô lệ. Thứ hai, những thành tựu Robinson đạt được không phải trong ngày một, ngày hai mà trong một khoảng thời gian rất dài. Thứ ba Robinson bắt đầu cuộc sống trên đảo hoang với rất nhiều thứ vốn đã có sẵn từ đầu, chứ không phải chỉ với hai bàn tay trắng…

Tác giả Daniel Defoe 

Daniel Defoe sinh năm 1660 tại London nước Anh trong một gia đình thương gia. Tên khai sinh của ông là Daniel Foe, nhưng sau này ông thêm “De” vào tên họ thành Defoe để nghe có vẻ quý tộc hơn. Daniel từng học tại trường Dissenting, một ngôi trường mà người ta dạy các môn học thực tiễn như kinh doanh hay ngoại ngữ.

Khi ra đời, Daniel bắt đầu với công việc kinh doanh, nhưng những dự án của ông đều thất bại và phá sản. Năm 1690 Daniel bắt đầu sự nghiệp viết lách của mình với vai trò nhà báo viết về các vấn đề chính trị. Daniel Defoe bắt đầu viết tiểu thuyết từ những năm 1710. Nhưng phải đến năm 1719 Daniel Defoe mới gây được tiếng vang với tác phẩm “Robinson Crusoe”.

Defoe có phong cách viết độc đáo, thường sử dụng ngôn ngữ giản dị và gần gũi để kể chuyện, tạo nên sự chân thực và sống động. Ông thường lấy bối cảnh từ các sự kiện thực tế và kết hợp chúng với yếu tố hư cấu để tạo nên những câu chuyện vừa hấp dẫn vừa mang tính giáo dục. Một số tác phẩm tiêu biểu của ông có thể kể ra là: Robinson Crusoe, Moll Flanders, A Journal of the Plague Year… Daniel mất năm 1731 và ngày nay “Robinson Crusoe” được xem là một biểu tượng văn hóa của nước Anh.

 58 lượt đọc
Nhận Bản Tin

Bài viết mới sẽ tự động gửi vào trong email của bạn

85f4cfd3d67973a3ccbd7b0d5bde7fba?s=120&d=mp&r=g

Victor là thợ đánh giá sách. Anh ấy là một người đọc cần mẫn. Giống như mọi người, trí nhớ và trực giác của anh ấy đôi khi cũng có thể sai lầm?! Hãy thông cảm cho anh ấy vì điều này...

0 0 bình chọn
Đánh Giá
Theo dõi
Thông báo khi
0 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Lối tắt đi đến khu vực bình luậnx
Lên đầu trang